Vẫn lại là chủ đề " Chia tay " (08:06 21 thg 6 2009)
" Ngày vui đã xa dần, đã xa rồi đó..." ...
Bỗng giật mình nhận thấy thời gian quá vô tình, cứ hững hờ trôi đi , đè nén bao kỷ niệm , đẩy chúng về xa hơn với thực tại.....Rồi bất chợt nhận ra ta đã chia tay nhau. Điều đó tưởng chừng như ko bao h có thể xảy ra , tưởng như sống mãi với tuổi 16, với 9A1 thân yêu , với bạn bè , và đặc biệt là với người thầy vô cùng đáng mến ....
"Kỷ niệm mãi trong tim ta, ngày vui ấy ta bên nhau.
Bao gian khó cuộc đời, vượt qua."
Ô! Hoá ra điều mà anh kent nói lại đúng là sự thật :" Trong 4 năm học cấp 2 thì lớp 9 là năm vui nhất "...Còn gì vui hơn khi được học Văn thầy Thắng , còn gì vui hơn khi cảm thấy con người đã thực sự trưởng thành hơn , còn gì vui hơn khi cảm thấy bạn bè đã như xích lại với nhau nhiều hơn ,...và còn gì hạnh phúc hơn khi có được 1 tình yêu thật đẹp ở năm học này ,...
Viết entry mà chỉ muốn khóc , khóc thật to nhưng nước mắt chỉ rưng rưng khoé mi , thấy cay cay sống mũi ... bao nhiêu kỷ niệm với nhau , không biết sau này liệu còn ai nhớ !?! Còn nhớ ta đã cùng nhau vượt qua bao gian khó , bao buồn đau , những niềm vui ,....Sau này , các bạn có còn nhớ buổi đầu tiên thầy T dạy năm lớp 9 ? Chắc nhiều người , mà đa số chẳng ai nhớ. Tớ thì tớ ko thể quên đâu , bởi ngày đó cũng chính là ngày tớ bắt đầu cảm thấy " thích " một ai đó , một tình cảm trong sáng hay là hai đã bắt đầu nảy nở....Bạn hiền àh , các cậu còn nhớ thầy hay làm gì trong các tiết học ko ? điều tạo nên sự khác biệt giữa thầy và các thầy cô khác ? Này ! Đó không phải là chai nước đâu nhá ! Mà là cái đài vốn để học English cùng với nhiều chiếc đĩa nhạc , nhỉ ! Tớ vẫn còn giữ chiếc đĩa thầy tặng đây , vẫn còn nguyên vỏ " The best of folk " . Những người khác thì phải đạt được điều gì đó thầy mới tặng , còn tớ thì đặc cách .... Các cậu liệu có bao h nghĩ về những buổi lao động vào những tiết 5 sáng thứ 3 hàng tuần ? Liệu có ai biết vì đó mà nhiều người hiểu nhau hơn , gắn bó với nhau hơn ? ...tớ thì chỉ biết tớ quý thầy T là vì điều ấy , đơn giản là thầy tâm lý ... Có ai nhớ về hôm trang trí lớp đầu năm không ? Những tấm hình con trâu dính ở hai cửa sổ bên trong mà lớp trưởng hôm ấy còn đùa là trông như hai con lợn ; rồi những cành hoa đào đính kèm với mấy dải đăng-ten kết hình chiếc nơ do chính tay thầy làm , hay một ai đó đã xếp chữ " I
U " trên 3 khung cửa sổ ấy nữa.....Quên sao được , nhỉ !? Rồi còn rất nhiều những kỷ niệm khác với nhau ,... Có ai còn nhớ về hôm thi hát ko ? buổi sáng hôm ấy tất cả những ai đi lao động đều đã chặt chém hết sức cái ví của thầy với món bánh đa cua gần nhà bạn Ngọc Anh ... Chiều hôm ấy trời mưa , nhẽ ra trường tổ chức ở sân khấu ngoài nhưng lại chuyển vào trong nhà đa năng .... Tớ còn nhớ những buổi tập hát hết mình cho hôm thi hát , thầy mua khá nhiều nước với bim bim ^^! Và món quà đặc biệt thầy tặng tớ với Huy kevil là hai chiếc áo sơ mi khá đẹp .Hôm ấy, trông Huy như rapper thực thụ vậy ( vì nó quấn quanh bụng là chiếc khăn _ hình như là khăn quấn đầu của thầy )... Cuối cùng như thế nào nhỉ ? Bài hát " Ký ức học trò " của tớ ft Huy kevil đạt giải 3 , coi như ko phụ công thầy , hì hì..... Nhưng vui nhất có lẽ là hôm đi chơi ở đền thờ Trạng Trình NBK và Côn Sơn _ Kiếp Bạc ....
Tưởng chừng tất cả những ngày hôm ấy chỉ vừa mới hôm qua ...
"Kỷ niệm mãi trong tim ta, ngày vui ấy ta bên nhau.
Ta mong ước một ngày lại gặp nhau.
Một ngày bình yên, tay cầm tay nắm tay vượt qua.
Nghìn trùng xa cách, giọt nước mắt dâng trào.
Ta vẫn thấy cuộc đời vui, và niềm tin trong đôi mắt."
Ừh , kỷ niệm sẽ mãi luôn trong tim ta , và ta cũng mong ước một ngày gặp lại nhau , trước mắt là ở trường cấp 3 mình mong muốn , nhỉ !
Bài hát này sao càng nghe lại càng muốn khóc quá , buồn thật đấy....
Dẫu biết rằng đời người như một quãng sân ga...
Có gặp nhau thì sẽ có xa nhau
" Sinh ly từ biệt " có lẽ sau này với ta sẽ trở nên quá quen thuộc , thầy T là người hiểu rõ hơn ai hết ,... thế nhưng , đã có bao lần gặp rồi chia tay , chỉ có lần này là buồn nhất ,.... kể cả với sau này....
Nhưng bạn hiền àh , bữa tiệc nào mà chẳng có lúc tàn , chỉ là cảm xúc nhất thời , ngay lúc này , một vài tuần sau , một vài tháng hay năm sau , có thể bạn sẽ quên , sẽ lại trở lại với nhịp sống hàng ngày , sẽ lại có những người bạn mới ... nhưng.... tớ luôn mong bạn sẽ mãi nhớ về ngày mình bên nhau , " Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời "....
.................Có một nhà văn đã viết , và thầy Thắng vẫn hay nhắc lại ......
......................." Có gì đẹp trên đời hơn thế................................
........................Người với người sống để yêu nhau ".........................
Tớ sẽ luôn trân trọng tình cảm các bạn dành cho tớ !!!
Chúc thi tốt , và vững bước trên con đường mình đã chọn , bạn hiền nhé ! Tớ sẽ mãi nhớ và yêu các bạn nhiều , tập thể 9A1 ( 2005 - 2009 ).Thầy àh , em chúc thầy luôn mạnh khoẻ như thầy vẫn thế , chúc thầy sớm lấy vợ và luôn có những học trò ngoan , xuất sắc ,... như em , thầy nhé !!!
...
" Chia tay nhé , rồi ngày mai ta gặp ....nhau...."
Bỗng giật mình nhận thấy thời gian quá vô tình, cứ hững hờ trôi đi , đè nén bao kỷ niệm , đẩy chúng về xa hơn với thực tại.....Rồi bất chợt nhận ra ta đã chia tay nhau. Điều đó tưởng chừng như ko bao h có thể xảy ra , tưởng như sống mãi với tuổi 16, với 9A1 thân yêu , với bạn bè , và đặc biệt là với người thầy vô cùng đáng mến ....
"Kỷ niệm mãi trong tim ta, ngày vui ấy ta bên nhau.
Bao gian khó cuộc đời, vượt qua."
Ô! Hoá ra điều mà anh kent nói lại đúng là sự thật :" Trong 4 năm học cấp 2 thì lớp 9 là năm vui nhất "...Còn gì vui hơn khi được học Văn thầy Thắng , còn gì vui hơn khi cảm thấy con người đã thực sự trưởng thành hơn , còn gì vui hơn khi cảm thấy bạn bè đã như xích lại với nhau nhiều hơn ,...và còn gì hạnh phúc hơn khi có được 1 tình yêu thật đẹp ở năm học này ,...
Viết entry mà chỉ muốn khóc , khóc thật to nhưng nước mắt chỉ rưng rưng khoé mi , thấy cay cay sống mũi ... bao nhiêu kỷ niệm với nhau , không biết sau này liệu còn ai nhớ !?! Còn nhớ ta đã cùng nhau vượt qua bao gian khó , bao buồn đau , những niềm vui ,....Sau này , các bạn có còn nhớ buổi đầu tiên thầy T dạy năm lớp 9 ? Chắc nhiều người , mà đa số chẳng ai nhớ. Tớ thì tớ ko thể quên đâu , bởi ngày đó cũng chính là ngày tớ bắt đầu cảm thấy " thích " một ai đó , một tình cảm trong sáng hay là hai đã bắt đầu nảy nở....Bạn hiền àh , các cậu còn nhớ thầy hay làm gì trong các tiết học ko ? điều tạo nên sự khác biệt giữa thầy và các thầy cô khác ? Này ! Đó không phải là chai nước đâu nhá ! Mà là cái đài vốn để học English cùng với nhiều chiếc đĩa nhạc , nhỉ ! Tớ vẫn còn giữ chiếc đĩa thầy tặng đây , vẫn còn nguyên vỏ " The best of folk " . Những người khác thì phải đạt được điều gì đó thầy mới tặng , còn tớ thì đặc cách .... Các cậu liệu có bao h nghĩ về những buổi lao động vào những tiết 5 sáng thứ 3 hàng tuần ? Liệu có ai biết vì đó mà nhiều người hiểu nhau hơn , gắn bó với nhau hơn ? ...tớ thì chỉ biết tớ quý thầy T là vì điều ấy , đơn giản là thầy tâm lý ... Có ai nhớ về hôm trang trí lớp đầu năm không ? Những tấm hình con trâu dính ở hai cửa sổ bên trong mà lớp trưởng hôm ấy còn đùa là trông như hai con lợn ; rồi những cành hoa đào đính kèm với mấy dải đăng-ten kết hình chiếc nơ do chính tay thầy làm , hay một ai đó đã xếp chữ " I
U " trên 3 khung cửa sổ ấy nữa.....Quên sao được , nhỉ !? Rồi còn rất nhiều những kỷ niệm khác với nhau ,... Có ai còn nhớ về hôm thi hát ko ? buổi sáng hôm ấy tất cả những ai đi lao động đều đã chặt chém hết sức cái ví của thầy với món bánh đa cua gần nhà bạn Ngọc Anh ... Chiều hôm ấy trời mưa , nhẽ ra trường tổ chức ở sân khấu ngoài nhưng lại chuyển vào trong nhà đa năng .... Tớ còn nhớ những buổi tập hát hết mình cho hôm thi hát , thầy mua khá nhiều nước với bim bim ^^! Và món quà đặc biệt thầy tặng tớ với Huy kevil là hai chiếc áo sơ mi khá đẹp .Hôm ấy, trông Huy như rapper thực thụ vậy ( vì nó quấn quanh bụng là chiếc khăn _ hình như là khăn quấn đầu của thầy )... Cuối cùng như thế nào nhỉ ? Bài hát " Ký ức học trò " của tớ ft Huy kevil đạt giải 3 , coi như ko phụ công thầy , hì hì..... Nhưng vui nhất có lẽ là hôm đi chơi ở đền thờ Trạng Trình NBK và Côn Sơn _ Kiếp Bạc ....
Tưởng chừng tất cả những ngày hôm ấy chỉ vừa mới hôm qua ...
"Kỷ niệm mãi trong tim ta, ngày vui ấy ta bên nhau.
Ta mong ước một ngày lại gặp nhau.
Một ngày bình yên, tay cầm tay nắm tay vượt qua.
Nghìn trùng xa cách, giọt nước mắt dâng trào.
Ta vẫn thấy cuộc đời vui, và niềm tin trong đôi mắt."
Ừh , kỷ niệm sẽ mãi luôn trong tim ta , và ta cũng mong ước một ngày gặp lại nhau , trước mắt là ở trường cấp 3 mình mong muốn , nhỉ !
Bài hát này sao càng nghe lại càng muốn khóc quá , buồn thật đấy....
Dẫu biết rằng đời người như một quãng sân ga...
Có gặp nhau thì sẽ có xa nhau
" Sinh ly từ biệt " có lẽ sau này với ta sẽ trở nên quá quen thuộc , thầy T là người hiểu rõ hơn ai hết ,... thế nhưng , đã có bao lần gặp rồi chia tay , chỉ có lần này là buồn nhất ,.... kể cả với sau này....
Nhưng bạn hiền àh , bữa tiệc nào mà chẳng có lúc tàn , chỉ là cảm xúc nhất thời , ngay lúc này , một vài tuần sau , một vài tháng hay năm sau , có thể bạn sẽ quên , sẽ lại trở lại với nhịp sống hàng ngày , sẽ lại có những người bạn mới ... nhưng.... tớ luôn mong bạn sẽ mãi nhớ về ngày mình bên nhau , " Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời "....
.................Có một nhà văn đã viết , và thầy Thắng vẫn hay nhắc lại ......
......................." Có gì đẹp trên đời hơn thế................................
........................Người với người sống để yêu nhau ".........................
Tớ sẽ luôn trân trọng tình cảm các bạn dành cho tớ !!!
Chúc thi tốt , và vững bước trên con đường mình đã chọn , bạn hiền nhé ! Tớ sẽ mãi nhớ và yêu các bạn nhiều , tập thể 9A1 ( 2005 - 2009 ).Thầy àh , em chúc thầy luôn mạnh khoẻ như thầy vẫn thế , chúc thầy sớm lấy vợ và luôn có những học trò ngoan , xuất sắc ,... như em , thầy nhé !!!
...
" Chia tay nhé , rồi ngày mai ta gặp ....nhau...."
0 comments:
Post a Comment